見出し画像

2020年ベトナム・バイクで引越しDay33 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」

Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 33
  “Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”

【Day33/ バックハー ➟ 
Youtube動画での記録動画と併せて御覧ください。↓↓
↓↓このブログはベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 33 /  Bắc Hà ➟
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓

2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し移動の記録。
2020年 7月。
運営していた学校が倒産し、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”を書いています。

【33日目/2020年8月30日・バックハー ➟ 】

画像1

昨日やって来た町、バックハー。
この土地には、日曜日に行われる独特な慣習があるとのこと。

日曜市。
それ自体は珍しくない。
が、バックハーの日曜市は、そこに集う人々の特異な服装が注目のポイント。
サパ滞在時にそれを知って、ぜひ見ておきたくなった。

画像2

朝7時。
既にこの時間には、地区一帯に産品やら鳥獣やらの陳列が始まっていた。
日用品を売る公設市場を中心に、それを囲む周辺路上にはびっしりと、売り手と商品がずらり。
そして、続々とやってくるのは、極彩色に身を包んだ女性たち。
「ワオ・・・」
その感嘆に尽きる。

画像3

モン族。
このエリアに住んでいる支族は、このようなド派手な彩色の衣装を纏うことから「花モン族」と呼ばれている。
といっても、花モン族という呼び方は、あくまで部外者がそう名付けているだけのようだが。

画像4

動線を観察すると、多くの方々が町を囲む山、丘陵の方面から徒歩でやって来ている。
老若を問わず、独特の派手な衣装を着た女性たち。
誰かに見せて何かを得ようとしている訳ではなく、その格好がさも当たり前であるかのように、その格好で自然に売り買いをしている。
不思議だ。

画像5

やはり、ここも片田舎。
朝市の食堂街には、ご飯ものの店はなく、麺料理が中心だ。
馬肉料理の屋台も並んでいる。
この地の特産のよう。
馬のあらゆる部位をぐつぐつと煮込んだ大釜は、モツ鍋のような独特な匂いを辺りに漂わせている。

画像6

画像7

ここで取引される動物は多種多様。
水牛、馬、豚、家禽類などなど。
そして、異邦人からひと際目を引くのは、ワンコ。

画像8

画像9

鳴き叫びつつも、幾分の将来が約束された子犬たち。
そして、背を丸め、既に何かを悟ったかのように静かな成犬たち。
繁殖というお役目を終えたあと、後者たちに控えるのは最後の役回り。
生かされる目的が人様の都合であるのは、愛玩犬も同様。
ただ、ここでの彼らには、「生きる」ことに加えもう一つの、人様に尽くす役目がある。
ここでは、彼らは人間の営みの一部。

画像10

画像11

土着、土俗の光景をたっぷりと眺め、もうお腹がいっぱいだった。
だが、最後に、この市場内で凄まじいボッタくりに遭遇し、せっかくの感慨も覚め冷めとしてしまった。

じっくりと慎重に言葉を選んで言うが、ふっかけてきたのは、首都圏出身のマジョリティーの糞ババアだった。
アイスコーヒーを頼んだら、グラス1杯に4ドリップ分をなみなみと注いで出してきた(カフェインで殺す気か?)。
しかも、勝手にパッションフルーツを4個も切った上、ヨーグルトをかけて出してきた。
パッションフルーツは1つのみ頂いた。
だが、延べ12万ドンの請求。
これにはさすがにキレた。
キレないわけがない。

頭は理想郷に傾倒し、平和ボケしかけていたところ。
このタイミングで飛んできた、即物的表現行動のカウンターパンチ。
忘れかけていた、人のさもしさ。
そして、自分が外国人だったことを。
目が覚めた。

ちょうどいいスイッチだった。
今から文明都市へと戻るところだったから。

ちょうど一年前の今日のこと。

画像12


~ Bản dịch tiếng Việt ~

Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.

【Ngày33  ~ 30,08,2020 ~   Bắc Hà ➟ 】

画像13

Thị trấn Bắc Hà, nơi mà tôi đã đến vào ngày hôm qua.
Ở nơi này, vào ngày chủ nhật có một phong tục tập quán rất độc đáo.

Chợ Phiên Chủ Nhật.
Bản thân Chợ Phiên không hiếm.
Nhưng Chợ Phiên Chủ Nhật của thị trấn Bắc Hà có điểm nhấn nổi bật là phục trang độc đáo khác thường của những người tập trung tại đây.
Tôi biết được điều này hồi ở Sa Pa và tôi đã muốn ghé xem cho bằng được.

画像14

7 giờ sáng.
Mới giờ này thôi mà các loại chim, thú đã được bày bán khắp một vùng.
Không chỉ ngôi chợ do chính quyền xây dựng buôn bán các nhu yếu phẩm hàng ngày, mà trên các con đường xung quanh chợ đều tấp nập người buôn kẻ bán, đầy ắp hàng hóa.
Và những người phụ nữ mặc trên người những khúc vải cực nhiều màu sắc liên tục đi về phía tôi.
“Wow...”
Tôi chỉ có thể cảm thán được như vậy thôi.

画像15

Dân tộc H’Mông.
Là dân tộc sinh sống tại vùng đất này, họ khoác lên người những loại phục trang rất nhiều màu sắc rực rỡ, nên họ còn được gọi là “Người H’Mông Hoa”.
Nói vậy chứ, nghe đâu là cái tên gọi Người H’Mông Hoa này chỉ là dân ngoại tỉnh đặt cho họ thôi.

画像16

Khi tôi dõi theo dòng người, thì thấy có nhiều người đang đi bộ từ những ngọn núi bao quanh thị trấn đến đây.
Những người phụ nữ bất kể già trẻ đều mặc trên người những bộ phục trang sặc sỡ độc đáo của họ.
Họ không phải mặc những bộ phục trang sặc sỡ này để cho người khác xem để được một cái gì đó, mà họ mua bán rất tự nhiên với vẻ ngoài đó của họ.
Thật là lạ.

画像17

Xét cho cùng, đây cũng là vùng quê.
Ở khu vực bán đồ ăn trong chợ sáng, không có tiệm bán cơm mà chủ yếu là tiệm bán các loại mì bún.
Những hàng ăn vỉa hè bán thịt ngựa cũng xếp thành hàng dài.
Hình như đây là đặc sản của vùng này.
Từ cái nồi lớn đang nấu những bộ phận khác nhau của con ngựa, một mùi hương độc lạ lan ra xung quanh.

画像18

画像19

Có rất nhiều loại động vật được buôn bán ở đây.
Nào là trâu, ngựa, heo, các loại gia cầm, v.v...
Và thứ nhận được rất nhiều sự quan tâm của người ngoại bang như tôi là những con chó...

画像20

画像21

Những con chó còn nhỏ vẫn còn sống được vài năm nữa đang phát ra những tiếng kêu.
Những con chó trưởng thành thì im lặng cúi gập lưng như đã hiểu được điều gì đó.
Sau khi kết thúc công việc nhân giống, đây là vai trò cuối cùng của những con chó trưởng thành.
Mục đích sống của nó là phục vụ cho con người, những con chó cảnh được nuôi cũng không khác gì.
Tuy nhiên, đối với những con chó ở đây, ngoài việc “sống” ra thì nó còn có một vai trò khác nữa để phục vụ cho con người.
Ở đây, tụi nó chẳng qua chỉ là một trong số những công cụ kiếm sống của con người.

画像22

画像23

Sau khi ngắm nhìn thỏa thuê những con người, phong tục bản xứ, bụng tôi đã no.
Có điều, sau cùng thì tôi đã bị chặt chém rất ghê ở cái chợ này.
Tôi đã bỏ nhiều cảm xúc vào đây vậy mà bị như vậy nên tuột hết cảm xúc.

Tôi đã rất cẩn trọng lựa chọn từ ngữ cho phù hợp rồi, nhưng cũng đành phải nói là cái người chém đẹp tôi là cái bà già mắc dịch không phải người dân tộc thiểu số.
Tôi gọi ly cà phê đá, bà ấy cho cà phê mà phần của 4 phin vào 1 ly cho tôi. (Định giết tôi bằng cà-phê-in hay sao ấy?)
Xong lại còn tự ý cắt 4 trái chanh dây, đổ sữa chua lên rồi đem ra cho tôi nữa.
Tôi đã ăn một quả chanh dây thôi.
Xong đòi tôi phải trả tổng cộng 120 ngàn.
Đương nhiên là tôi phải tức rồi.
Không có lý nào mà tôi không tức được.

Vào lúc não tôi chìm đắm vào thế giới lý tưởng mà tôi mong muốn, tôi đã quá lơ đãng trong sự bình yên,
Cú đấm thể hiện cho hành động của sự mưu cầu lợi ích vật chất đấm vào mặt tôi vào thời điểm này,
Khiến tôi nhận ra sự tham lam, ích kỷ, che lấp cả lương tâm của con người mà tôi suýt thì đã quên mất.
Tôi đã tỉnh mộng.

Cứ như là một cái công tắc xuất hiện rất đúng lúc để tôi thay đổi ý thức của mình vậy.
Tại vì tôi đang trên đường quay lại Thủ đo văn minh ngay lúc này mà.

Chuyện của đúng một năm về trước.

画像24


いいなと思ったら応援しよう!

この記事が参加している募集