見出し画像

2020年ベトナム・バイクで引越しDay16 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」

Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 16
“Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”

【Day16/ コントゥム ➟ 】
Youtube動画での記録映像と併せて御覧ください。↓↓
↓↓このブログはベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 16 /  Kon Tum 
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓

2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し
移動の記録。
2020年 7月。
運営していた学校が倒産し、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”を書いていきます。

【16日目/2020年8月13日・コントゥム➟ 】

小雨の中、移動再開。
いよいよ、ベトナムの「中部」へと進んでいく。

画像11

今まさに起きているコロナ感染拡大第2波、その震源地は、中部最大都市、ダナン。
そのダナンでは、ベトナム初のコロナ感染による死亡者も発生した。
今日入域を目指すダナン隣接のクアンナム省でも、感染による死亡例が出たところ。
中部各省の国道では検問が強化されている、という報道を目にする。
これから向かう先を思うと、到底明るい気分になれない。

画像11

コントゥム市街から北に向かうこと1時間半。
「この道まっすぐ・ダナン230キロ」の標識が現れた。
この震源地を回避するために、山側のホーチミン・ルートを選択しているんだ。
標識を目で捉え、反射的に、“じゃない方“ に舵を切った。

画像3

道は高度を上げ、山深い風景へと変わっていく。
生い茂る木々に挟まれた道は、狭く、薄暗い。
昼間だというのに、人影もばったり見なくなる。
戦時中、北ベトナム軍が秘密裏に物資の輸送を行っていた山間の細動脈。
これこそが、ホーチミン・ルート
ではなかった・・・

画像4

気づいた時には、標識のある分岐点から42キロも奥地へ。
山間の路傍、久々に入った携帯の電波を頼りにグーグルマップで現在地を
確認する。
知らずのうちに、カンボジア国境に接近し、辺境地帯を彷徨っていた・・・
それを認識した瞬間、得も言われぬ恐怖が、全神経を駆け巡る。

恐怖の内訳は下記のとおり。

1. 外国人がいることが極めて不自然なエリア。単独行動の外国人がこんな
  エリアで現地人と接触したら、間違いなく密入国者だと疑われる。


2. カンボジアだけじゃない。ラオス国境も近い。つまり、この辺りは
  ”トライアングルゾーン”。  見てはならぬ光景があるやもしれない。

   もし、見てしまったら・・・

3. この辺りにガソリンスタンドはゼロ。
  こんな場所でガソリンを切らしてしまったら・・・

我が相棒のガソリンメーターは、既に「Empty」を示すレッドゾーンに手をかけている。
仮に上記「3」のケースが発生したら、上記「1」の現実化は必至。
その拍子に、「2」に遭遇する可能性だってゼロじゃない・・・
未来予想図が脳裏を占有し、戦慄が全身を覆った。

50ccバイクの燃費効率を信じ、祈り、視線はただ真っ直ぐに、ただ無我夢中に、来た道を戻る。
下り坂ではアクセルを回さず、慣性と自重を動力に下る。
左カーブでは堂々と左車線に侵入し、最短距離を取る。
とにかく、ガソリンを切らすな。
切れないでくれ・・・

戻ること、42キロ。
あと1分も保たないだろうほどに乾ききった状態で、ガソリンスタンドに
滑り込んだ。
勝った・・・
勝利だ・・・
だけど、安堵には ほど遠く、動揺は止まなかった。

誰に何をされた訳ではない。
ただの自身の愚かなミス。
ベトナムでの15年間において間違いなく最大の、自分が外国人である故に
感じた恐怖。
それを然と味わった、長い長い1時間。

さて、正解は・・・

標識のままに「この道まっすぐダナン・・・」方面に進むが良し。
ダナンとの分岐ポイントは、まだまだずっとその先だった・・・

今度は  “ちゃんと人のいるホーチミン・ルート”  を走る。

画像11

強烈なまでの恐怖とフルマラソン2回分の無駄走り。
後の逆演算に応用できるのなら、この体験も何かしら意味を成すだろうか。

ちょうど1年前の今日のこと。

画像11


~ Bản dịch tiếng Việt ~

Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.

Tháng 7 năm 2020,
Ngôi trường tôi kinh doanh bị phá sản, tôi bị thất nghiệp, đành phải từ biệt những người quan trọng của tôi.
Rời khỏi Tp. Hồ Chí Minh, nơi tôi đã ở trong 15 năm trong vòng xoáy dịch Covid-19 đợt 2, hướng đến vùng đất mới cùng với anh bạn đồng hành là chiếc xe máy 50cc.
Đây là toàn bộ nhật ký về chuyến đi đó.
Tôi sẽ tiếp tục viết về “câu chuyện của đúng một năm về trước”.

【Ngày16   ~ 13,08,2020 ~   Kon Tum ➟ 】

Bắt đầu đi thôi.
Cuối cùng thì tôi cũng đang đi về hướng “miền Trung” của Việt Nam.

画像12

Đà Nẵng, tâm chấn của làn sóng Corona lần thứ hai đang diễn ra ngay tại lúc này.
Tại Đà Nẵng đã có ca tử vong do nhiễm Corona đầu tiên của Việt Nam.
Tỉnh Quảng Nam tiếp giáp với Đà Nẵng, nơi mà tôi định ghé ngày hôm nay cũng có ca tử vong do nhiễm Corona.
Tôi đọc được tin rằng việc tra hỏi tại các chốt kiểm soát trên các tuyến quốc lộ ở các tỉnh miền Trung.
Khi nghĩ về nơi tôi sẽ đi sau này, tôi không lạc quan nổi.

画像12

Từ thành phố Kon Tum, tôi đi về hướng Bắc độ khoảng 1 tiếng rưỡi,
Thì nhìn thấy tấm biển chỉ dẫn ghi “Đến Đà Nẵng, chạy thẳng 230km”.
Để tránh khỏi tâm dịch này, tôi đã chọn con đường Hồ Chí Minh bên sườn núi mà tôi đang chạy.
Khi mắt tôi bắt gặp tấm biển chỉ dẫn đó, tôi đã đánh lái sang hướng
 “không phải hướng đi Đà Nẵng” ngay lập tức.

画像8

Con đường mỗi lúc một cao, phong cảnh chuyển sang cảnh đậm vị núi rừng.
Con đường kẹp giữa những tán cây mọc um tùm vừa hẹp vừa âm u.
Trời đang sáng mà không thấy bóng dáng ai hết.
Đây là con đường động mạch nhỏ giữa chốn núi rừng mà hồi chiến tranh quân Bắc Việt bí mật vận chuyển vật tư.
Đây chính là con đường Hồ Chí Minh......
Không, không phải đâu...

画像9

Khi tôi để ý thì tôi đã đi tận 42km vào cái chỗ hang hốc này từ cái ngả có biển chỉ dẫn.
Lâu lắm rồi tôi mới bật Google Map lên để xác nhận xem tôi đang ở đâu giữa chốn rừng núi này.
Bất ngờ chưa, tôi chạy tới gần biên giới Campuchia mà tôi còn không biết, tôi đã vừa đi vừa lạc trong khu vực biên giới nãy giờ...
Ngay tại khoảnh khắc tôi nhận thức được điều đó, có một nỗi sợ không thể diễn tả được bằng lời men theo tất cả dây thần kinh len lỏi khắp người tôi.

Về cụ thể thì điều tôi lo sợ như sau:

1. Đây là khu vực mà sự hiện diện của người nước ngoài là rất không tự nhiên. Nếu người nước ngoài đi lại đơn lẻ như tôi tiếp xúc với người địa phương tại một nơi như thế này, chắc chắn tôi sẽ bị nghi ngờ là người nhập cảnh trái phép.

2. Đây không chỉ gần với biên giới Campuchia mà còn gần với biên giới Lào nữa. Nói cách khác, đây chính là “Ngả ba biên giới / Khu vực Tam Giác”.
Có thể có thứ mà tôi không nên thấy. 
Nếu lỡ có thấy thì........

3. Xung quanh đây không có cây xăng nào hết. 
Lỡ hết xăng ở chỗ như vậy thì...


Kim xăng cũng đang chỉ vạch đỏ, tức là vạch thể hiện hết xăng.
Như vậy, giả thiết xảy ra trường hợp số 3 ở trên này, thì chắc chắn dẫn tới trường hợp 1 và 2 ở trên này mất.
Những dự đoán đáng sợ về tương lai chi phối tâm trí tôi, nỗi sợ bao trùm khắp mọi ngóc ngách trên cơ thể tôi.

Tôi đặt niềm tin vào khả năng tiết kiệm nhiên liệu khá tốt của anh bạn đồng hành 50cc, cầu nguyện và nhìn thẳng về phía trước, cắm đầu chạy, chạy ngược con đường mà tôi đã chạy đến đây.
Tôi xuống dốc bằng quán tính và trọng lượng tự thân chứ không tăng ga.
Đến cua quẹo trái thì tôi cho xe đi vào làn đường xe chạy hướng ngược lại bên tay trái để cắt cua một cách ngắn nhất.
Tôi đã quay trở lại 42km.

Bằng một cách nào đó, tôi trượt vào cây xăng trong tình trạng bình xăng cạn đến nỗi không thể giữ cho xe chạy thêm 1 phút nào nữa.
Tôi làm được rồi.
Tôi thắng rồi.
Nhưng khoảng cách đến sự thanh thản trong tâm hồn vẫn còn xa lắm, lòng tôi vẫn cứ dao động không ngừng.

Không phải do ai làm gì tôi cả.
Chỉ là do bản thân tôi đã mắc sai lầm ngu ngốc.
Khiến cho tôi trải qua cả 1 tiếng đồng hồ dài đằng đẵng với nỗi sợ hãi tột độ nhất trong suốt 15 năm tôi ở Việt Nam, chỉ bởi vì lý do tôi là người nước ngoài.

Và tiếp theo, đáp án (con đường) chính xác là...
... Cứ chạy theo hướng “đi thẳng đến Đà Nẵng” theo biển chỉ dẫn.
Vẫn còn ngả rẽ đi khỏi Đà Nẵng ở phía trước.
Lần tới tôi sẽ chạy trên “đường Hồ Chí Minh có người chạy đúng nghĩa”.

画像12

Tôi đã chạy thục mạng 2 vòng full marathon một cách vô ích.
Nếu nghĩ theo hướng trải nghiệm đáng sợ này sẽ giúp ích cho tôi trong việc đánh giá rủi ro sau này thì chuyến đi sai đường này cũng có ý nghĩa đó ha.

Chuyện của đúng một năm về trước.

画像12


いいなと思ったら応援しよう!

この記事が参加している募集