
社員紹介:会社の中から変革を
今日は心なしか緊張しています
出来る事なら東大さんにこの業務を
丸投げしたい
心の声が漏れてしまった・・・
こんにちは ミッチェルです
今日は、社員インタビューなのですが
いかんせん、相手が 相手なので緊張しまくりです
だってサラリーマンだもん
どうか、人事評価に響きませんように
ミッチェル|今日は社員紹介と言うことで、色々と
語って頂きます。
まずは、自己紹介をお願いします。
中 村 |こんにちは。中村充輝です。総務部を
預かっております。
昨年5月にご縁を頂き、中途入社して
まいりました。
ミッチェル|前職は何をしていたのですか?
中 村 |実はまったくの畑違いの業界でして、
国内自動車メーカーの販売金融会社で
働いていました。
その会社は、主にクレジットやリース
なんかを扱う会社なのですが、
販売会社いわゆるセールスやメカニッ
ク、事務員さんの教育から金融商品を
利用して、いかに販売会社の売上高や
利益を上げるか、なんて事をやってい
ました。
ミッチェル|確かにまったくの畑違いですね。でも
なぜ当社に転職を決意したのですか?
中 村 |当社は、交通安全に対する製品を扱っ
ており、安全に対する「信念」が感じ
られて。同じ働くのなら、世にため人
のためになる会社で働きたいな、と。
それと、家族に「あ、これ 働いている
会社の仕事だよ」って胸を張って言え
るようになりたいなと思ったから
です。
ミッチェル|なるほど。
では今の業務内容を教えて下さい。
中 村 |実は
「新しい風を入れるのもいいよね」
と社長に言われておりまして。
ですから当社に変革をもたらす事が
私のミッションなのです。
外から見て、変えなければいけない
事。変えてはいけない事。
まずこれを見極めて、それを具体的
な方策として打ち出し、実行に移す
そんなことをやっています。
ミッチェル|具体的に話せる事を教えて下さい。
中 村 |職場の雰囲気をもっと軽くしようと
改革しています。例えば工事部は、
指示されたことを黙々とこなすような
ところがあり、言いたい事も中々言え
ない、伝えられないという風潮を感じ
ました。意思疎通によるミスは絶対に
避けなければいけません。
そこで、確実に伝えなければならない
事はスケジュールの「見える化」を
リアルタイムで出来るようにしま
した。
これは、一方的ではなく、双方向で
スケジュールを調整ができるので、
ピントがあった社内調整が出来るよう
になりました。あと、どの企業でも
そうなのですが、
現場 VS 本社 みたいな感じがある
ので、努めて工事部の人達に話し
かけたり話しを引きだそうとして
います。すると、色々な課題を教えて
くれるのでそれを解決する。
そうやって職場が働きやすく改革され
ていくように頑張っています。
ミッチェル|確かに工事部との会話が増えまし
たね。他には?
中 村 |当社は、同業者や業界の知名度は
高いのですがもっとメジャーな存在に
なるよう広報に力を入れ始めました。
理由は2つありまして、若い人材の
リクルートや異業種とのコラボレーシ
ョンをきっかけとしたブレークスルー
を求めているからです。つまり、
イノベーションを起こしたいの
です。そのためにはヒトとのつなが
りが大切なので、ホームページを基点
にチャネル戦略を開始し始めまし
た。その先駆けとしてミッチェル
さんと東大さんにお願いしているブロ
グやYouTube、交通安全関連、地域
イベントへの参加がそれですね。
もう1つは、当社で働いて頂いている
ベトナム人実習生達や日本に興味を
持っていただいている外国の方々に
日本語の会話のコンテンツを製作し
始めました。やはり日本語が
使えると、仕事の進捗が早いし、
いずれ海外進出の足掛かり
として(笑)
ミッチェル|今までになかった事ですね。
端から見ていて何をやっているのか、
意図が判らなかったのですが、
何となくわかりました。
そういえば当社は、メーカーであり
卸売業者でもあり、工事会社でし
たね。
ところで、入社して面白かった事は
何かありますか?
中 村 |そうですね。正直な所、毎日が
面白いです。まだ入社して10カ月
なのに2度も交通安全イベントで
表彰されたり異業種からの転職な
ので目新しいものばかりで。
その中でも、東海市ハーフマラ
ソンに会社お揃いのTシャツを着て
参加したり、ベトナムに出張させて
頂いたことですね。

ミッチェル|東海市ハーフマラソンは、井上課長と
実習生のフエンさんが
ハーフを完走されていましたが、中村
さんは10Kmでしたね。
中 村 |10Kmでも、その後3日間は筋肉痛で
苦しみました。
会社の階段の昇降の度に、笑われてい
ました。
でも、地域のケーブルテレビに映って
いたり、アピールを一生懸命やってき
ました。

ミッチェル|ベトナムはどうでしたか?
中 村 |ベトナムには初めて渡航したのですが
カルチャーショックを受けました。
道路にはバイクの数がすごく多い上に
2人乗り、3人乗り当たり前。逆走、
横切り、なんでもあり。でも、よく見
ていると、クルマやバイクは歩行者を
避けていくんですね。日本ではありえ
ない。でもベトナムではそれが日常
なのです。移動中、ずっと道路事情を
見て楽しんでいました。
ミッチェル|ベトナムでも道路事情を視察していた
のですね。
中 村 |いやいや、社長なんかは、道路鋲の
写真を撮って、「どこのメーカーで
どこの国で作っているのだろ?」
って。
まだまだ社長には頭があがりません。
ミッチェル|では最後に、プライベートな事を教え
て下さい。
休みの日は、何をしていますか?
中 村 |大抵は、朝起床したらコーヒーを淹れ
ています。自分の好きなコーヒー豆を
買ってきていて、冷凍庫に入れてある
のですが、それをハンドドリップして
います。
その日の気分によったり、朝食のパン
の種類によって、ブラックか、カフェ
オレか、甘目か苦めか、或いはハンド
ドリップではなくマキネッタで淹れて
みたり、そうやって休日の朝を楽しん
でいます。
あとは、家族のパシりかな。
ミッチェル|ありがとうございました。
ふぅ~
緊張しすぎて
3時のおやつを食べ損ねるところだった
食べたけど
目が細くてよくわからんけど
終始笑顔でよかった
これだけ気疲れしたからご勘弁
今回はオチがなくてすみません
それではまたお会いしましょう
あ、東大さん
ベトナム語翻訳をお願いしますね
Nhân viên giới thiệu: Thay đổi từ bên trong công ty
Hôm nay tôi cảm thấy hơi căng thẳng.
Nếu có thể, tôi thực sự muốn giao toàn bộ công việc này cho Toudai-san.
Ôi không, tôi vừa lỡ nói ra suy nghĩ trong đầu mất rồi...
Xin chào, tôi là Mitchell.
Hôm nay tôi sẽ phỏng vấn một nhân viên trong công ty, nhưng tôi đang vô cùng lo lắng.
Vì đối tượng phỏng vấn hôm nay không phải ai cũng được...
Làm công ăn lương mà, ai mà chẳng căng thẳng chứ.
Mong rằng điều này không ảnh hưởng đến đánh giá nhân sự của tôi.
Mitchell: Hôm nay chúng ta sẽ có buổi giới thiệu nhân viên, mong anh chia sẻ đôi điều về bản thân.
Nakamura: Xin chào, tôi là Mitsuteru Nakamura. Hiện tôi đang phụ trách bộ phận tổng vụ. Tôi đã gia nhập công ty vào tháng 5 năm ngoái nhờ một mối duyên.
Mitchell: Trước đây anh làm công việc gì?
Nakamura: Trước đây tôi làm việc trong một lĩnh vực hoàn toàn khác. Tôi từng làm cho một công ty tài chính tiêu dùng trực thuộc một nhà sản xuất ô tô trong nước. Công ty chủ yếu cung cấp các sản phẩm tài chính như tín dụng và cho thuê xe. Tôi phụ trách đào tạo nhân viên bán hàng, kỹ thuật viên và nhân viên văn phòng, đồng thời nghiên cứu cách sử dụng các sản phẩm tài chính để giúp đại lý tăng doanh thu và lợi nhuận.
Mitchell: Đúng là một lĩnh vực hoàn toàn khác. Nhưng điều gì khiến anh quyết định chuyển sang công ty chúng tôi?
Nakamura: Công ty chúng ta sản xuất các sản phẩm liên quan đến an toàn giao thông và tôi cảm nhận được "niềm tin" vào sự an toàn ở đây. Nếu phải làm việc, tôi muốn cống hiến cho xã hội, giúp ích cho mọi người. Ngoài ra, tôi muốn có thể tự hào nói với gia đình rằng: "Đây là công việc của công ty mà bố đang làm."
Mitchell: Ra vậy. Vậy công việc hiện tại của anh là gì?
Nakamura: Chủ tịch đã nói với tôi rằng: "Hãy thổi một làn gió mới vào công ty." Vì vậy, nhiệm vụ của tôi là mang đến sự đổi mới cho công ty. Tôi quan sát để xác định những gì cần thay đổi và những gì không nên thay đổi, sau đó đề xuất các giải pháp cụ thể và triển khai thực hiện.
Mitchell: Anh có thể chia sẻ một ví dụ cụ thể không?
Nakamura: Tôi đang cố gắng làm cho bầu không khí tại nơi làm việc trở nên thoải mái hơn. Chẳng hạn, phòng công trình thường có xu hướng chỉ làm theo chỉ thị mà ít có sự trao đổi. Điều này có thể dẫn đến hiểu lầm và sai sót. Vì vậy, tôi đã triển khai hệ thống "nhìn thấy được" lịch trình theo thời gian thực. Điều này giúp việc điều chỉnh lịch trình trở nên dễ dàng hơn giữa các bộ phận. Ngoài ra, tôi còn chủ động nói chuyện với các nhân viên công trình để hiểu rõ hơn về những khó khăn của họ và cùng nhau tìm cách giải quyết.
Mitchell: Đúng là sự giao tiếp với phòng công trình đã cải thiện đáng kể. Anh còn làm gì nữa không?
Nakamura: Công ty chúng ta rất nổi tiếng trong ngành, nhưng tôi muốn đưa thương hiệu ra tầm cao hơn. Mục tiêu của tôi là thu hút nhân tài trẻ và tìm kiếm sự đột phá thông qua hợp tác với các ngành khác. Nói cách khác, tôi muốn tạo ra sự đổi mới. Để làm được điều đó, tôi đã bắt đầu một chiến lược truyền thông, trong đó blog, YouTube, các sự kiện giao thông và địa phương đều đóng vai trò quan trọng. Ngoài ra, tôi cũng đang phát triển nội dung hỗ trợ thực tập sinh người Việt và những người nước ngoài có hứng thú với Nhật Bản học tiếng Nhật. Nếu họ có thể sử dụng tiếng Nhật tốt hơn, công việc sẽ tiến triển nhanh hơn. Đây cũng có thể là bước đệm cho kế hoạch mở rộng ra nước ngoài của chúng ta. (Cười)
Mitchell: Đây là điều chưa từng có trước đây. Tôi cũng thắc mắc công việc của anh là gì, nhưng giờ thì đã hiểu phần nào. Nhắc mới nhớ, công ty chúng ta vừa là nhà sản xuất, vừa là nhà phân phối, lại vừa là nhà thầu công trình.
Mitchell: Anh có kỷ niệm nào thú vị từ khi gia nhập công ty không?
Nakamura: Ngày nào cũng thú vị cả. Mới vào công ty 10 tháng mà tôi đã hai lần được khen thưởng tại các sự kiện an toàn giao thông. Vì đến từ một ngành khác, mọi thứ đều mới mẻ với tôi. Tôi cũng rất vui khi được tham gia giải chạy marathon bán chuyên của thành phố Tokai cùng với các đồng nghiệp và có cơ hội đi công tác tại Việt Nam.
Mitchell: Ở giải chạy marathon Tokai, trưởng phòng Inoue và thực tập sinh Phuoc đã hoàn thành cự ly bán chuyên, còn anh chạy 10km đúng không?
Nakamura: 10km cũng đủ khiến tôi đau nhức cơ suốt 3 ngày. Mỗi lần lên xuống cầu thang trong công ty, mọi người đều cười tôi. Nhưng tôi đã cố gắng hết sức để quảng bá công ty trên truyền hình cáp địa phương. (Cười)
Mitchell: Vậy còn chuyến đi Việt Nam thì sao?
Nakamura: Đây là lần đầu tiên tôi đến Việt Nam và tôi đã bị sốc văn hóa. Số lượng xe máy trên đường quá nhiều. Hai người, ba người cùng ngồi trên một xe là chuyện bình thường. Đi ngược chiều, cắt ngang dòng xe, tất cả đều có thể xảy ra. Nhưng nếu quan sát kỹ, tôi nhận ra xe cộ luôn tránh người đi bộ. Ở Nhật thì không thể có chuyện như vậy, nhưng ở Việt Nam, đó là điều hiển nhiên. Suốt chuyến đi, tôi chỉ chăm chăm quan sát giao thông. (Cười)
Mitchell: Ngay cả khi ở Việt Nam, anh vẫn quan tâm đến tình hình giao thông à?
Nakamura: Không chỉ tôi đâu! Chủ tịch còn chụp ảnh đinh phản quang trên đường và tự hỏi: "Cái này của hãng nào sản xuất? Ở nước nào?" Tôi vẫn còn phải học hỏi chủ tịch nhiều lắm.
Mitchell: Cuối cùng, hãy chia sẻ một chút về cuộc sống riêng của anh. Ngày nghỉ anh thường làm gì?
Nakamura: Tôi thường dậy sớm pha cà phê. Tôi mua loại hạt cà phê yêu thích và bảo quản trong tủ đông. Tùy vào tâm trạng và loại bánh mì ăn sáng, tôi sẽ chọn uống cà phê đen, cà phê sữa, hoặc thay đổi phương pháp pha như sử dụng Moka Pot. Đó là cách tôi tận hưởng buổi sáng cuối tuần. Ngoài ra, tôi cũng làm chân sai vặt cho gia đình. (Cười)
Mitchell: Cảm ơn anh rất nhiều!
Phù~.
Căng thẳng quá suýt chút nữa quên ăn bánh xế.
Nhưng mà, tôi đã ăn rồi. (Cười)
Dù mắt anh ấy hơi nhỏ nên tôi không nhìn rõ lắm, nhưng trông anh ấy lúc nào cũng cười cả.
Bấy nhiêu đây mệt mỏi rồi, cho tôi xin được miễn thêm nhé.
Lần này không có cái kết hài hước nào cả, xin lỗi mọi người.
Hẹn gặp lại lần sau!