見出し画像

2020年ベトナム・バイクで引越しDay9 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」

Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 9
“Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”

【Day9/ニャチャン ➟ 】
Youtube動画での記録映像と併せて御覧ください。↓↓
↓↓ベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 9 / Nha Trang →】
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓


2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し
移動の記録。

2020年 7月。
運営していた学校が倒産、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”  を書いていきます。

【9日目/2020年8月6日・ニャチャン ➟】

画像1

繁華なき、2020年 8月のニャチャン、リゾートエリア。
山間、ダラットの人気のなさは心地が良かった。
が、ニャチャンのそれには、怖さを感じた。

画像15

受けてきた恩恵と、受けたダメージの大きさ。
快活かつ イケてたクラスが、ある教師の死によって突如無口で感情のない
クラスに変貌してしまったかのような。
双方両極の対比が一目に瞭然できてしまう「今」に、ショックを感じる。

だけど、”街” には変わらない活気がある。
市井には、人々の日常がちゃんと存在している。
血の通った本来の姿を目にして、少しばかり、ほっとする。

画像16

出発。
進路を北に、まっすぐな道を行く。
延々と広がる田園に炎天下の塩田が、きらきらと眩しい。
長く曲がりくねらない道も、時に有り難い。

画像16

画像3

だけど、やはり行く先には結局、峠が現れる。
峠道では、曲がりくねった先に、ふいに現れる風景が鮮やかだったりする。
海岸線の峠、曲がりくねった先に、ふいに何が見えるのか。
湾だ。
漁港だ。
立ち寄ってみたい。

画像4

ダイラン村という漁村で、昼の休憩を取る。
漁港の生臭さと、水面にひしめき合い、軋み合う船の音に、暫し時間を
忘れる。
次に越える半島の峠の向こうが、今日の目的地だ。
じゃあ、行こうか。

画像5

けれども、ここからが、なかなか進むことのできない道程であった。
やたらと視界に飛び込んできてしまう、絶景の数々。
足を止めないわけがない。

島々。
夥しい数の水上家屋が漂泊する入り江。
岬、そして水平線。
海岸線の原風景達。

画像16

知った気になっていた。
だけど、まだまだ、知らないベトナムが、ありすぎる。

ちょうど1年前の今日のこと。

画像16

~ Bản dịch tiếng Việt ~

Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.

Tháng 7 năm 2020,
Ngôi trường tôi kinh doanh bị phá sản, tôi bị thất nghiệp, đành phải từ biệt những người quan trọng của tôi.
Rời khỏi Tp. Hồ Chí Minh, nơi tôi đã ở trong 15 năm trong vòng xoáy dịch Covid-19 đợt 2, hướng đến vùng đất mới cùng với anh bạn đồng hành là chiếc xe máy 50cc.
Đây là toàn bộ nhật ký về chuyến đi đó.
Tôi sẽ tiếp tục viết về “câu chuyện của đúng một năm về trước”.

【Ngày9   ~ 06,08,2020 ~   Nha Trang  】

画像8

Tháng 8 năm 2020, khu resort của Nha Trang bị bao trùm bởi sự yên lặng.
Ở Đà Lạt, cái thành phố trên cao nguyên ấy, sự vắng vẻ làm tôi cảm thấy thoải mái.
Nhưng mà đối với “sự vắng vẻ” ở Nha Trang thì tôi lại thấy đáng sợ.

画像17

Lợi ích nhận được từ trước đến nay và thiệt hại mới đây,
Giống như lớp học vui vẻ và sôi nổi đã biến dạng thành một lớp học vắng lặng và lạnh lẽo do cái chết của giáo viên chủ nhiệm vậy.
Tôi cảm thấy sốc bởi cái “hiện tại” khiến tôi nhìn thấy ngay sự đối lập giữa hai cực như vậy.

Tuy nhiên, “phố xá” vẫn còn sinh khí như mọi khi.
Trên những con phố, vẫn có người sinh hoạt bình thường.
Khi nhìn thấy thành phố này vẫn còn mạch đập, tôi cảm thấy nhẹ nhõm.

画像18

Tôi thẳng tiến về hướng Bắc.
Tôi chạy xe dưới trời nắng chang chang, giữa những cánh đồng bát ngát và những ruộng muối sáng lấp lánh chói cả mắt.
Đôi khi tôi cảm thấy biết ơn khi trên đường đi không có những khúc cua quanh co, cứ chạy thẳng thôi.

画像18

画像10

Nhưng mà rốt cuộc thì cũng có cái đèo trên đường đi tới đích đến tiếp theo.
Khi chạy trên đường đèo, tôi hay bị ấn tượng với phong cảnh bất ngờ đập vào mắt sau mỗi lần quẹo cua.
Hôm nay tôi sẽ thấy cái gì sau khi quẹo cua đây ta.
Tôi thấy một cái vịnh.
Một cái cảng cá.
Muốn ghé vô chút ghê.

画像11

Thế là tôi nghỉ trưa tại một cái làng chài tên là Đại Lãnh.
Tôi quên đi thời gian bởi cái mùi tanh tanh của biển, tiếng ọp ẹp phát ra từ những con tàu chen chúc, cọ vào nhau.
Phía đằng xa kia, phía sau con đường đèo của bán đảo mà tôi sẽ vượt qua tiếp theo đây là đích đến của ngày hôm nay.

画像12

Nhưng mà đây lại là khoảnh khắc đánh dấu thời điểm mà tôi khó lòng đi tiếp được.
Vì tôi bị choáng ngợp trước những khung cảnh tuyệt đẹp đập vào mắt tôi.
Những hòn đảo,
Một cái vịnh có nhiều ơi là nhiều những căn nhà nổi trên mặt nước,
Mũi đất và đường chân trời.
Toàn là phong cảnh ban sơ thôi.

画像18

Tôi cảm thấy như tôi đã biết những chỗ đó rồi.
Nhưng hóa ra vẫn còn quá nhiều điều tôi chưa biết về Việt Nam.
Chuyện của đúng một năm về trước.

画像18








いいなと思ったら応援しよう!