見出し画像

2020年ベトナム・バイクで引越しDay28 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」

Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 28   “Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”

【Day28/ ハノイ 
Youtube動画での記録動画と併せて御覧ください。↓↓
↓↓このブログはベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 28 /  Hà Nội 
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓

2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し移動の記録。
2020年 7月。
運営していた学校が倒産し、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”を書いています。

【28日目/2020年8月25日・ハノイ 】

画像3

首都で済ませないといけない手続きがある。
その段取りに、やや苦心している。
進まない、進められない。
しかし、時間はまだある。
その煩わしさから、もう少しだけ逃げていようと思う。

首都が醸す情調にも苦心している。
こうも豊かさを見せつけられると、身の置き場に悩む。
自身の財布の中身は、このメガシティーと釣り合わない。
いや、財布の中身というより何より、自身の中身と不釣り合いだ。

発展していく都市において、その速度と同等以上に発展を成していない人間は、落伍者同然。
ここ数年で大発展を遂げた町と人々。
かたや、ここ数年で右肩を下げ続けた人間。
ミスマッチも甚だしい。
やはり、ここにじっとしていたら、ネガティブモンスターに捕囚されてしまう。
たとえ微動でも、しないよりは、したほうがマシだろう。

安寧を求め、ネットを検索。
町の中心から外れたエリアに宿を予約し、場を移すことに。
しかし、陽が落ちた頃、その宿へと行ってみて、さらに心に暗い影を落とすこととなった。

その宿、いわゆる “ヤバい宿” の趣であった。
言葉を選んで言うが、明らかに精神がまっすぐの状態でない若旦那が受付に座っている。
日常のテリトリーではお目にかからない視神経だ。
そして、感情の読めない面貌を伴った若者達が数名、出入りをしている。
いずれの人物も一筋縄では相対が利かぬだろうことは、一目して瞭然。
オレンジとピンクの薄灯りが照らす1階。
受付テーブルの前に並ぶ数台のバイクまでもが、どことなく殺気立っているように感じる。
我が相棒も震えているようだった。
宿泊客もいない昨今、急場を凌ごうと、このような業務形態に切り替わったのかもしれない。
そう思うと、近辺の宿すべてに安寧はないと判断するしかなかった。

闇を覗き、より一段と心は暗澹とした。
町には戻りたくない、戻れない。
にわかに巨大化を始めたネガモンが、心に影の範囲を広げていく。
あらゆることから逃げた末に、今宵、無宿人と化した。

ちょうど一年前の今日のこと。

画像2


~ Bản dịch tiếng Việt ~

Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.

【Ngày28  ~ 25,08,2020 ~   Hà Nội 】

Tôi có thủ tục cần phải làm xong tại Thủ đô.
Việc sắp xếp chuẩn bị cho thủ tục đó khiến tôi có hơi vất vả.
Mãi mà chẳng tiến triển được gì.
Nhưng tôi vẫn còn thời gian.
Tôi muốn tránh khỏi sự phiền phức đến từ thủ tục này thêm một chút nữa.

Tôi cũng đang chật vật với bầu không khí của Thủ đô.
Khi sự giàu có phô trương đến như vậy, tôi băn khoăn không biết đặt mình vào đâu.
Thứ bên trong ví của tôi không cân đối với siêu đô thị này.
Không, nên nói là bên trong con người tôi không cân đối chứ không phải là thứ trong ví của tôi.

Ở một thành phố đang phát triển, người không thể phát triển bằng hoặc nhanh hơn tốc độ phát triển thành phố là người trong nhóm thua cuộc.
Thành phố đã đạt được nhiều tiến bộ lớn trong vài năm gần đây, và con người đã đạt tới sự suy thoái mạnh trong vài năm gần đây.
Quả là một sự cực kỳ bất tương quan lực lượng.
Quả nhiên là nếu cứ ở yên tại chỗ này thì sẽ bị con quái vật tiêu cực bắt giam mất.
Trước hết thì, dù chỉ là một hành động nhỏ, tôi cũng nên làm.
Để tìm sự bình yên, tôi tìm kiếm trên internet.
Tôi đặt chỗ trọ ở khu xa trung tâm thành phố và chuyển sang đó.
Nhưng mà, khi mặt trời lặn, tôi đi thử đến chỗ trọ đó, và tôi bị bóng đen đen tối hơn phủ bóng lên trái tim tôi.

Căn nhà trọ đó nhìn cứ như là “nhà trọ nguy hiểm” vậy.
Một anh chủ trẻ kiệm lời nhưng rõ ràng là thần kinh không bình thường đang ngồi tiếp khách.
Trong phạm vi cuộc sống thường ngày, tôi chưa từng gặp ai có thần kinh thị giác như của anh ta.
Và những người trẻ tuổi rõ ràng không thể đối mặt một cách thông thường cứ đến và đi.
Tầng trệt được chiếu sáng bởi những ánh đèn màu cam và hồng mờ ảo.
Ngay cả vài chiếc xe gắn máy để trước bàn tiếp tân cũng có vẻ như có sát khí sao sao đó.
Anh bạn đồng hành của tôi hình như đang run lên.
Có lẽ là những ngày này không có khách trọ nên họ thay đổi cách làm ăn, đối tượng khách hàng để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Nếu vậy thì tôi chỉ có thể đánh giá rằng tất cả các nhà trọ xung quanh đây đều không bình yên.

Tôi lỡ nhìn trộm vào bóng tối nên lòng tôi càng u tối hơn.
Tôi không muốn quay lại trung tâm thành phố cũng như không thể quay lại.
Con quái vật tiêu cực đã bắt đầu biến lớn một cách đột ngột, bóng tối bao trùm lấy trái tim tôi càng mở rộng hơn.
Tôi cứ chạy, chạy, rồi chạy như vậy, kết quả là đêm nay tôi thành người không nhà trọ.

Chuyện của đúng một năm về trước.

画像3


いいなと思ったら応援しよう!