2020年ベトナム・バイクで引越しDay14 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」
Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 14
“Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”
【Day14/ コントゥム 】
Youtube動画での記録映像と併せて御覧ください。↓↓
↓↓このブログはベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 14 / Kon Tum 】
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓
2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し
移動の記録。
2020年 7月。
運営していた学校が倒産し、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”を書いていきます。
【14日目/2020年8月11日・コントゥム 】
昨夕、道中にてドきつい洗礼を浴びた。
再度ホーチミン・ルートに入ってから、ザライ省の町、プレイク手前の
数十キロにおいて。
バスタブを引っくり返したかのような豪雨に遭う。
その間、雨宿りができる場所は皆無。
今まで浴びてきた雨が可愛らしく思えてしまうほどの水量が、空から一気に
落っこちてきた。
視界危うくも、1分1秒でも早く目的地に着くために、いつ止むとも知れぬ
雨中を、頼りないレインコートを頼りに、止まらないことを選択する。
さらに、雨が上がったあとは、降下していく気温、体温との戦いが。
ゆうべザライ省に滞在した、そのペナルティーを受けているかのような、
悪夢の時間だった。
真っ暗な高原を震えながら走り抜けて、細々と明かりの灯るコントゥムの町に着いた。
さあ、14日目。
今日ここでのミッションは、治療。
自分の?
違う。
相棒の。
度重なった滝行と、度重なった悪路での激しい震動により、諸々の系統に
障害が生じている。
ゴメンよ。
必ず元気になってくれよ、相棒。
治ったら、また荒い使い方をするけどさ・・・・
コントゥム。
この土地の名は、長らく知っていた。
が、コントゥム出身の人に会ったことは、不思議とこれまでに一度たりとも
なかった。
故に、ミステリアスな土地だった。
確かに、ここまで来ると、さすがにサイゴンは遠い。
今日で、ちょうど2週間なのか。
もうここは、ファー・フロム・ホーム・・・
ザライ省での宿泊滞在は許可されなかったが、ここ隣接のコントゥムは、
全くもって問題がなかった。
だけど、第2波の中心地ダナン市と、感染拡大中の中部地方がすぐそこまで近づいている。
ニュース報道を見れば、この辺りから検問も強化されつつあるとか。
ここから先は、常に不安と隣り合わせの移動となるかもしれないな・・・
ちょうど一年前の今日のこと。
~ Bản dịch tiếng Việt ~
Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.
Tháng 7 năm 2020,
Ngôi trường tôi kinh doanh bị phá sản, tôi bị thất nghiệp, đành phải từ biệt những người quan trọng của tôi.
Rời khỏi Tp. Hồ Chí Minh, nơi tôi đã ở trong 15 năm trong vòng xoáy dịch Covid-19 đợt 2, hướng đến vùng đất mới cùng với anh bạn đồng hành là chiếc xe máy 50cc.
Đây là toàn bộ nhật ký về chuyến đi đó.
Tôi sẽ tiếp tục viết về “câu chuyện của đúng một năm về trước”.
【Ngày14 ~ 11,08,2020 ~ Kon Tum 】
Tối qua, trên đường đi, tôi đã được “rửa tội” rất triệt để.
Sau khi tôi quay lại đường Hồ Chí Minh, đến khoảng còn 10 mấy km nữa là tới thành phố Pleiku,
Thì bỗng nhiên trời đổ mưa xối xả cứ như ai đó lật úp cả cái bồn tắm đầy nước lên người vậy.
Lúc đó không có chỗ nào có thể trú mưa được.
Nước mưa trút xuống nhiều tới nỗi tôi cảm thấy những cơn mưa trước giờ mà tôi từng dầm thật êm ái.
Tầm nhìn của tôi đã bị hạn chế rồi, nhưng tôi muốn tới đích đến càng sớm càng tốt, dù chỉ sớm 1 phút cũng được, nên tôi đã chọn chạy luôn mà không dừng lại để mặc áo mưa.
Để rồi khi mưa tạnh, tôi phải chống trả lại sự giảm nhiệt độ và thân nhiệt đột ngột.
Cứ như là tôi bị trời phạt vì tội ở lại tỉnh Gia Lai ấy.
Tôi run rẩy chạy băng qua cao nguyên tối đen như mực, bằng một cách nào đó tôi đã đến được nơi có ánh đèn, là Kon Tum.
Ngày thứ 14.
Nhiệm vụ của tại đây của ngày hôm nay là chữa bệnh.
Bệnh của tôi ấy hả?
Không không.
Của anh bạn xe gắn máy đồng hành của tôi.
Do cứ gặp đường xóc làm xe tưng dữ quá và thường gặp mưa nên nhiều hệ thống trong xe của tôi bị trục trặc.
Xin lỗi nha xe ơi.
Mi phải khỏe trở lại đó nha.
Mà nếu mi khỏe trở lại rồi, ta lại xài mi không thương tiếc...
Kon Tum.
Tôi biết đến tên của vùng đất này cách đây rất lâu rồi.
Nhưng cho đến bây giờ tôi chưa từng gặp người nào quê Kon Tum cả.
Đó là lý do tôi cảm thấy có điều gì đó huyền bí ở đây.
Nhưng quả thật là sau khi tôi đến tận đây thì mới thấy Sài Gòn đúng là cách đây rất xa.
Hôm nay là tròn 2 tuần nhỉ.
Đến được đây thì đúng là Far From Home rồi...
Hồi ở tỉnh Gia Lai, tôi không được phép ở trọ lại nhưng ở tỉnh Kon Tum ngay kế bên thì tôi lại trọ lại được.
Nhưng tỉnh Kon Tum lại gần với tâm đợt dịch thứ 2 – thành phố Đà Nẵng và khu vực đang lây lan mạnh tại miển Trung hơn.
Chắc là từ đây trở đi, các chặng kiểm soát cũng sẽ được tăng cường đây.
Từ đây trở đi chắc là phải vừa đi vừa lo rồi.
Chuyện của đúng một năm về trước.